1
Trong các bài giảng trước, chúng ta đã phân tích đức tin là gì, đối
tượng mà nó yên nghỉ; với dàn bài đó, bây giờ chúng ta tiến hành nói về kết quả của đức tin.
2 Như
chúng ta đã thấy trong các bài trước đây: –đức tin là nguyên tắc hành động và quyền năng ở tất cả
thực thể thông minh, cả trên trời và dưới đất. chúng ta sẽ không hy vọng, trong
bài giảng này, mở ra tất cả các kết quả của nó;
cũng không cần
thiết phải làm trong mục đích của chúng ta; vì nó đã nắm lấy tất cả mọi thứ
trên trời và dưới đất, và bao gồm tất cả những sáng tạo của God, với tất cả các
đa dạng vô tận của chúng: – vì chưa có thế giới nào lên khuôn, mà không bị đóng khung bởi đức
tin; cũng
không có một thực thể thông minh nào, trong bất kỳ sáng tạo nào của God, đã có
mặt ở đó mà không vì lý do đức tin, vì nó đã tồn tại trong chính anh ta hoặc
trong một số thực thể
khác;
– cũng không có sự thay đổi hay một
cuộc cách mạng trong bất kỳ sáng tạo nào của God trừ khi nó đã được thực
hiện bởi đức tin:
– sẽ không có thay đổi hay một
cuộc cách mạng trừ khi nó được thực hiện theo cách tương tự, trong bất kỳ
sáng tạo rộng lớn nào của Đấng Toàn năng; vì đó là bởi đức tin mà các vị
thần làm việc.
3
Chúng ta hãy đưa ra một số lời giải thích liên quan đến đức tin để ý nghĩa có
thể được hiểu rõ ràng:
– Vậy xin hỏi,
chúng ta hiểu gì về một người làm việc bằng đức tin? Câu trả là: Chúng ta hiểu rằng khi một người làm
việc bằng đức tin, anh ta làm việc bằng
nỗ lực tinh thần thay vì sức mạnh thể chất: bằng lời nói thay vì
phát huy sức mạnh thể xác, với quyền năng này mà mọi việc được thực hiện bằng đức
tin
– God nói,
hãy có ánh sáng, và có ánh sáng – Joshua nói và các vầng sáng lớn trên bầu trời
mà Chúa đã tạo ra, đứng yên – Elijah ra lệnh và các tầng trời ở đóng lại trong ba
năm sáu tháng, để trời không mưa: Ông lại ra lệnh, và các tầng trời giáng mưa, –
mọi điều này được thực hiện bởi đức tin;
và Đấng Cứu
Rỗi nói: Nếu ngươi có đức tin như một hạt cải, hãy
nói với ngọn núi này, dời đi, và nó sẽ dời đi; hoặc nói với cây dâu kia, Hãy nhổ
lên và trồng giữa biển, và nó sẽ vâng lời ngươi.
Đức tin, sau
đó, hoạt động bằng lời nói; và với những tác phẩm vĩ đại nhất của nó đã, đang
và sẽ được thực hiện.
4 Chắc
chắn chúng ta sẽ không cần chứng minh, rằng – đây
là ng tắc mà tất cả sự vĩnh cửu đã và sẽ hành động; vì mọi tâm trí biết phán
đoán (reflecting mind) đều phải biết rằng, chính vì sức mạnh này mà tất cả các
vị chủ nhân trên trời thực hiện các công việc kỳ diệu, uy nghi và vinh quang
của họ: – Các thiên thần di chuyển từ nơi này sang nơi khác nhờ vào sức
mạnh này – cũng vì lý do của đức tin, mà họ có thể từ trời xuống đất; – và
không vì sức mạnh của đức tin thì họ không bao giờ thành những linh hồn mục vụ cho
những người được thừa kế sự cứu rỗi, – họ cũng không thể đóng vai trò là sứ giả
của trời; – vì họ sẽ nghèo túng quyền năng cần thiết để cho phép họ làm theo ý
muốn của God.
5
Chúng ta chỉ cần nói rằng, toàn bộ sự sáng tạo hữu hình, như nó tồn tại,
là kết quả của đức tin – nhờ đức tin mà nó được lên khung, và đó là quyền năng của
đức tin mà nó tiếp tục tổ chức hình thành, và nhờ đó các hành tinh di chuyển
quanh quỹ đạo và lấp lánh vinh quang của chúng:
Vì vậy, đức
tin thực sự là ng tắc đầu tiên trong khoa học THẦN HỌC, và khi hiểu được, nó sẽ đưa tâm trí
trở lại từ khởi đầu và đem nó về phía sau của kết thúc; nói cách khác, từ vĩnh
cửu đến vĩnh cửu.
6 Vì
vậy, đức tin là ng tắc mà các ông chủ trên trời thực hiện được các công việc của
họ và nhờ đó họ hưởng tất cả hạnh phúc lớn của mình,
chúng ta có
thể mong đợi tìm thấy nó trong một mặc khải từ God như là nguyên lý mà các tạo
vật của Ngài, nói ở bên dưới [câu 20] phải hành động, để sở hữu những hạnh phúc
lớn mà các thánh đã được hưởng trong thế giới vĩnh cửu,
và khi God
cam kết làm sống lại loài người, để họ vui
hưởng về chính mình, – Ngài sẽ
dạy cho họ sự cần thiết phải sống bằng đức tin,
và sự không thể
có ở đây là việc họ được hưởng hạnh phúc vĩnh cửu mà không có nó, – họ phải thấy rằng tất cả các phước lành của sự vĩnh cửu
là kết quả của đức tin.
7 Do
đó, điều thích hợp là nếu không có đức tin thì không thể làm hài lòng God.
Nếu phải hỏi
lại, tại sao không thể làm hài lòng Chúa vì không có đức tin? Câu trả lời sẽ
là, – bởi vì, không có đức tin, loài người không thể được cứu;
và như God muốn
sự cứu rỗi của con người, tất nhiên Ngài muốn họ nên có đức tin; nếu không, Ngài có thể hài lòng với sự hủy diệt của
họ.
8 Từ
đây, chúng ta biết rằng
nhiều lời khích lệ được ban cho bởi những người nhận được cảm ứng, – để những
người khác, nhận được lời của Chúa, và có niềm tin vào Ngài,
(những lời khích
lệ này) không chỉ là
vấn đề chung chung,
mà là điều tốt nhất cho mọi lý do, là vì, không có nó thì không có sự cứu rỗi, trong thế giới
này cũng như thế giới sẽ đến.
Khi con người
bắt đầu sống bằng đức tin, họ bắt đầu đến gần God;
Và khi đức
tin được hoàn thiện, họ giống như Ngài;
và bởi vì Ngài
đã được cứu thì họ cũng được cứu;
vì họ sẽ ở
trong hoàn cảnh giống như Ngài, vì họ đã đến với Ngài; – và khi Ngài hiện ra, họ
sẽ giống như ngài, vì họ sẽ thấy Ngài, như Ngài là
9 Vì
tất cả những sáng tạo hữu hình là kết quả của đức tin, sự cứu rỗi cũng vậy.
(Chúng tôi muốn nói đến sự cứu rỗi trong vĩ độ diễn giải rộng lớn nhất của nó,
cho dù đó là thế tục hay tâm linh).
Để chủ đề
này rõ ràng trước tâm trí, chúng tôi hãy hỏi một người phải ở trong tình huống
nào, để được cứu? hoặc sự khác biệt giữa một người được cứu và một người không
được cứu là gì?
– Câu trả lời
đến từ những gì chúng ta đã thấy trước đây về thế giới trên trời, họ phải là người
có thể làm việc bằng đức tin, và họ có thể, bằng đức tin mục vụ các linh hồn trở
thành người thừa kế của sự cứu rỗi.
Và họ phải
có đức tin để họ có khả
năng hành động trong sự hiện diện của Chúa, nếu không họ không thể được
cứu.
Và điều tạo
nên sự khác biệt thực sự giữa một người được cứu và một người không được cứu,
là sự khác biệt về mức độ đức
tin của họ:
– đức tin của một người đã
trở nên hoàn hảo đủ để giữ vững sự sống đời đời, còn người kia thì không.
Nhưng để cụ
thể hơn một chút, hãy hỏi, chúng ta sẽ tìm thấy một nguyên mẫu (prototype) ở đâu mà trong hình tượng ấy chúng ta có thể bị đồng hóa, để có thể trở
thành những người tham dự vào sự sống và sự cứu rỗi?
hay nói cách
khác, chúng ta sẽ tìm thấy ở đâu một đấng
đã được cứu? – vì nếu chúng ta có thể tìm thấy một đấng đã được cứu, chúng
ta có thể xác định, không nhiều khó khăn, tất cả những người khác phải là gì, để được cứu, –
họ phải giống như cá nhân
đó hoặc họ không thể được cứu:
– chúng ta
nghĩ đó sẽ không phải là một vấn đề tranh chấp nữa, rằng hai thực thể, không giống nhau,
cả hai không thể được cứu; – vì bất cứ điều gì cấu thành sự cứu rỗi của một người,
sẽ tạo thành sự cứu rỗi của mọi sinh vật sẽ được cứu:
– và nếu
chúng ta tìm thấy một người được cứu trong tất cả sự tồn tại, chúng ta có thể
thấy tất cả những người khác phải là gì, hoặc những người khác không được cứu.
– Chúng ta hỏi,
nguyên mẫu ở đâu? hoặc Đấng đã được cứu ở đâu? – Chúng ta trả
lời của câu hỏi này, mà không có tranh chấp giữa những người tin vào Kinh Thánh,
đó là Chúa Kitô:
tất cả sẽ đồng
ý rằng Ngài là nguyên mẫu hay tiêu chuẩn của sự cứu rỗi, – hay nói cách
khác, Ngài là Đấng đã được cứu .
Và nếu chúng
ta nên tiếp tục cuộc truy vấn, và hỏi làm thế nào mà Ngài đã được cứu, câu trả
lời sẽ là, bởi vì Ngài là một Đấng ngay chính
và thánh thiện;
và nếu Ngài đã
là bất cứ điều gì khác với những gì Ngài đang là, Ngài sẽ không được cứu; vì sự
cứu rỗi của Ngài tùy thuộc vào “chính Ngài là gì” và không còn có gì khác nữa;
vì nếu Ngài có
thể thay đổi ở mức độ nhỏ nhất, thì chắc chắn
Ngài sẽ thất bại trong sự cứu rỗi và sẽ mất tất cả sự thống trị, quyền năng,
quyền bính và vinh quang của Ngài, đã tạo nên sự cứu rỗi ấy;
vì sự cứu rỗi
bao gồm trong vinh quang, quyền bính, uy nghi, quyền năng và sự thống trị mà Đức
Giê-hô-va sở hữu, và không thể có gì khác được;
– và không
ai có thể sở hữu nó, trừ chính Ngài hoặc một người giống như Ngài:
John nói như
vậy, trong thư tín thứ nhất, 3:2-3: Hỡi kẻ rất yêu dấu,
chính lúc bây giờ chúng ta là con cái God, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào,
thì điều đó chưa được bày tỏ; nhưng chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến,
chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có như vậy. Ai có sự hy
vọng đó trong lòng, thì tự mình làm nên thanh sạch, cũng như Ngài là thanh sạch.
Tại sao lại phải
thanh sạch bản thân như Ngài thanh sạch? bởi vì, nếu không, họ không thể giống Ngài.
10
Chúa phán cùng Môi-se, Leviticus
19:2: - Hãy truyền cho cả hội chúng Y-sơ-ra-ên
rằng: Hãy nên thánh, vì ta Giê-hô-va Đức Chúa Trời các người, vốn là thánh.
Và Phi-e-rơ
nói, trong thư thứ nhất, 1:15 and 16: Nhưng, như Đấng gọi
anh em là thánh, thì anh em cũng phải thánh trong mọi cách ăn ở mình; bởi vì đã
viết, các ngươi hãy nên thánh vì ta là thánh.
Và Đấng Cứu
Rỗi nói, Matthew 5:48: Hãy hoàn hảo, như
Cha trên trời là Đấng hoàn hảo.
– Nếu có ai hỏi
tại sao tất cả những câu nói này (có)? Câu trả lời là những trích dẫn từ thư của
John, rằng khi Ngài (the Lord) xuất hiện, các thánh sẽ phải giống như Ngài: và
nếu họ không là thánh, vì Ngài là thánh, và hoàn hảo như Ngài hoàn hảo, họ
không thể giống như Ngài;
– vì không
ai có thể tận hưởng vinh quang của mình mà không sở hữu sự hoàn hảo và thánh
thiện của mình, không hề (có
chuyện) họ có thể trị vì vương quốc của mình mà không có quyền năng.
11 Điều
này nêu rõ tài sản của Đấng Cứu Rỗi, được ghi lại trong lời chứng của Giăng, 14:12:
Quả thật, quả thật ta nói với ngươi, ai tin ta, thì
cũng làm những công việc mà ta làm; và làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì ta đi
về Cha. – Điều này liên quan đến một số câu nói trong lời cầu nguyện của
Đấng Cứu Rỗi, được ghi lại trong chương 17, cho thấy sự minh bạch tuyệt vời đối
với những biểu hiện của Ngài:
Ngài nói,
trong 20-23, and 24: 20. Ấy chẳng những
vì họ mà Con cầu xin thôi đâu, nhưng cũng vì kẻ sẽ nghe lời họ mà tin đến Con nữa;
21 để cho ai nấy hiệp làm một, như Cha ở
trong Con, và Con ở trong Cha, lại để cho họ cũng ở trong chúng ta: đặng thế
gian tin rằng chính Cha đã sai Con đến. 22. Con
đã ban cho họ sự vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để hiệp làm một cũng như
chúng ta vẫn là một: 23. Con ở trong họ và
Cha ở trong Con, để cho họ toàn vẹn hiệp làm một, và cho thế gian biết chính
Cha đã sai Con đến, và Cha đã yêu thương Con 24.
Cha ôi, Con muốn Con ở đâu thì những kẻ Cha đã giao cho Con, cũng ở đó với Con,
để họ ngắm xem sự vinh hiển của Con, là vinh hiển Cha đã ban cho Con, vì Cha đã
yêu Con trước khi sáng thế.
12 Tất
cả những câu nói này tập hợp lại, đưa ra một câu chuyện rõ ràng về tình trạng của
các vị thánh được vinh quang như ngôn ngữ có thể diễn tả — Những công việc mà Chúa Giê-su đã
làm, họ cũng phải làm, và những công việc
vĩ đại hơn những gì Ngài làm giữa đám họ thì họ cũng nên làm, và đó là bởi
vì Ngài đã đến với Cha.
– Ngài không
nói rằng họ nên làm những công việc này bây giờ; nhưng họ nên làm những
công việc lớn hơn vì Ngài đã đến với Cha. Ngài nói, trong câu 24th
verse: Thưa cha, họ là người mà cha
đã ban cho con, con muốn họ sẽ cũng ở nơi con ở; để họ có thể nhìn thấy vinh
quang của con.
– Những câu
nói này, được kết nối với nhau, làm cho nó rất rõ ràng, là sẽ có những công việc
vĩ đại hơn, mà những người tin vào danh của Ngài, đã/sẽ thực hiện trong cõi
vĩnh hằng, nơi Ngài sẽ đến và nơi họ nhìn thấy vinh quang của Ngài.
Ngài đã nói,
trong một phần khác của lời cầu nguyện, rằng Ngài
mong muốn phần của Cha mình,là những người tin vào Ngài nên là một trong Ngài, như
Ngài và Cha ngài là một trong nhau:
không phải ta cầu nguyện này cho họ (các sứ đồ) một mình, nhưng cả đối với những ai cũng sẽ tin vào ta qua lời nói của
họ; rằng tất cả họ có thể là một:
đó là, những
người tin vào Ngài qua lời nói của các sứ đồ, cũng như chính các sứ đồ: rằng tất
cả họ có thể là một, như Cha, trong ta và ta trong họ: rằng họ cũng có thể là một trong
chúng ta.
13
Ngôn ngữ nào có thể minh bạch hơn ngôn ngữ này? Đấng Cứu Rỗi chắc chắn có ý định
cho các môn đồ hiểu: và Ngài rất biết rằng họ có thể hiểu ; vì Ngài tuyên bố với
Cha mình, bằng ngôn ngữ không dễ bị nhầm lẫn, rằng Ngài muốn các sứ đồ của
mình, thậm chí tất cả họ, được như chính mình và Cha: vì Ngài và Cha là một,
nên họ có thể là một với nhau .
Và những gì
được nói trong câu 22 được tính toán để thiết lập vững chắc hơn niềm tin (belief)
này, nếu nó cần bất cứ điều gì để thiết lập nó thì Ngài nói, Và vinh quang mà Cha dành cho ta, ta đã cho họ, rằng họ có thể là một,
như chính chúng ta là một.
đầy đủ như lời
đã nói, trừ khi họ có vinh quang mà Cha đã ban cho Ngài, họ không thể làm một
giữa họ: Vì Ngài nói rằng Ngài đã ban cho họ vinh quang mà Cha đã ban cho Ngài,
rằng họ có thể là một; hay nói cách khác, để làm cho chúng thành một.
14 Điều
này lấp đầy các lượng thông tin về chủ đề này, và cho thấy rõ nhất, Đấng Cứu Rỗi
muốn các sứ đồ của mình hiểu rằng họ sẽ là những người cộng tác với Ngài trong
tất cả mọi thứ: thậm chí không trừ vinh quang của Ngài .
15 Ở
đây hầu như không cần thiết phải quan sát những gì chúng ta đã nhận thấy trước
đây: Rằng vinh quang mà Chúa Cha và Chúa Con có, là bởi vì họ là những Đấng ngay
chính và thánh thiện;
và rằng nếu
họ thiếu một thuộc tính (hoặc sự hoàn hảo mà họ có), thì vinh quang mà họ
có, họ không bao giờ có thể hưởng được;
vì nó đòi hỏi
họ phải chính xác những gì họ có để tận hưởng nó: và nếu Đấng Cứu Rỗi ban vinh
quang này cho bất kỳ ai khác, thì Ngài phải thực hiện theo cách được cầu nguyện
với Cha mình: bằng cách biến họ thành một với Ngài , vì Ngài và Cha là một.
– Ngài làm như vậy, Ngài sẽ ban cho họ vinh quang mà Cha đã ban cho Ngài; và
khi các môn đồ của Ngài được thành một với Cha và Con, vì Cha và Con là một, những
người không thể thấy được tài sản mà Đấng Cứu Rỗi muốn nói (Những công việc mà ta
làm, họ sẽ làm; và những công việc lớn hơn những gì họ sẽ làm), vì ta đi đến
cùng Cha, không?
16 Những
lời dạy này của Đấng Cứu Rỗi phải cho chúng ta thấy rõ bản chất của sự cứu rỗi;
và những gì Ngài đề xuất với gia đình nhân loại khi Ngài đề nghị cứu họ. – Rằng Ngài đề nghị làm cho họ giống
như chính Ngài; và Ngài giống như Cha, nguyên
mẫu vĩ đại của tất cả các sinh vật được cứu: Và đối với bất kỳ phần nào
trong gia đình nhân loại sẽ bị đồng hóa theo cái likeness của Họ thì được
cứu; và nếu không thì bị tiêu diệt: và trên bản lề này, cánh cửa của sự cứu rỗi
vận chuyển.
17 Vậy ai không thể thấy, sự cứu rỗi là tác dụng của đức
tin? vì như chúng ta đã quan sát trước đây, tất cả các sinh vật trên trời đều
hoạt động theo nguyên tắc này; và bởi vì họ có thể làm như vậy để họ được cứu:
không có gì ngoài điều này có thể cứu họ.
Và đây là bài học mà God trên trời, bằng miệng của tất cả các tiên tri thánh của
mình, đã nỗ lực để dạy cho thế giới.
Do đó, chúng ta được bảo rằng,
Romans
4:16 nếu không có đức tin thì không thể làm hài
lòng Chúa; và sự cứu rỗi là của đức tin, rằng nhờ nó có ân sủng đi đến
cùng, lời hứa nay là chắc
chắn cho mọi con
cháu. —
Và Romans
9:32 Y-sơ-ra-ên, người tuân theo luật công
bình, đã không đạt được luật công bình. Vì sao? bởi vì họ tìm kiếm nó không
phải bởi đức tin, mà vì nó là bởi các công việc của pháp luật; vì họ vấp phải
hòn đá vấp ngã đó.
Và Chúa Giê-su nói với người đàn ông đã mang con trai của mình bị quỉ hành hạ, đến xin trừ quỉ, giá mà ngươi có thể tin: (vì) tất cả mọi thứ đều có thể
cho
người tin (Mark
9:23).
Những điều này với vô số thánh thư khác, có thể được
trích dẫn, đưa ra ánh sáng rõ ràng, trong đó Đấng Cứu Rỗi, cũng như các Thánh
Hữu Đời Xưa, đã thấy kế hoạch cứu rỗi: là
một chương trình của đức tin — Nó bắt đầu bằng đức tin, và tiếp tục bằng đức tin; và mọi phước lành có được,
liên quan đến nó, là kết quả của đức tin, cho dù liên quan đến cuộc sống này hay cuộc
sống sẽ đến.
—Đối với điều này, tất cả những điều
mặc khải của God đã làm chứng. Nếu có
những đứa con của lời hứa, thì chúng là những hậu quả của đức tin: ngay cả không loại trừ vị Cứu Chúa của thế
giới: Phúc cho cô ấy đã tin, Elizabeth nói với
Mary, khi cô đến thăm bà ấy, — vì điều Chúa truyền cho nàng
sẽ ứng nghiệm (Luke
1:45).
Sự ra đời của Giăng Báp-tít cũng không hề là vấn đề nhỏ của đức tin; vì để
cha Zacharias có thể tin, nên ông ta đã bị câm.
Và qua toàn bộ lịch sử của kế hoạch cuộc sống và sự cứu rỗi, đó là một vấn
đề của đức tin:
Mỗi người đều nhận
được theo đức tin của mình: theo đức tin của mình, thì các ân sủng và đặc ân (blessings and privileges) của anh ta cũng vậy; và không gì được giữ
lại, khi đức tin của anh ta đủ để nhận được nó. Anh ta có
thể ngăn chặn miệng sư tử, dập tắt lửa hừng, thoát khỏi lưỡi gươm, là dũng sĩ chiến đấu trong chiến trận, khiến đạo quân liên minh chạy trốn; có người đàn bà đã được người nhà mình
chết sống lại: nói một cách dễ hiểu, không có gì là không thể với người
có đức tin.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong sự chinh phục của các vị
thánh ngày xưa— vì đức tin, họ có
được tầm nhìn trên trời, sự mục
vụ của các thiên thần, có hiểu
biết về linh hồn của những người ngay chính được làm cho hoàn hảo, của hội đồng các thiên sứ và gh con trưởng, những người có tên viết trên
thiên đàng, của God, vị thẩm phán của tất
cả, của Chúa Giêsu, Người trung bảo của giao ước mới (Heb 12:23-34),
và quen thuộc với
tầng
trời thứ ba, nhìn
và nghe thấy những điều không chỉ không thể nói được, mà còn bất hợp pháp để
nói ra (2Cor
12:4).
[GT: còn bao nhiêu hiểu biết bên
dưới tờ giấy, đang chờ đợi chúng ta trong temple!]
Peter, theo quan điểm về quyền năng của đức tin, trong 2nd
epistle, 1:1,2 and 3 nói với các vị thánh đời xưa: ân sủng và sự bình an được nhân lên cho bạn, qua sự
hiểu biết về God và về Chúa Giêsu,
Chúa của chúng ta, như quyền năng thiêng liêng của Ngài đã ban cho chúng ta tất
cả những gì liên quan đến sự sống và sự tin kính, thông qua sự hiểu biết
về Ngài đã kêu gọi chúng ta đến với vinh quang và đức hạnh.
Trong thư đầu tiên, 1:3,
4 and 5, ông nói, Phúc cho God và
Cha của Chúa Jêsus Christ, người theo lòng thương xót dồi dào của Ngài, đã
sinh
chúng ta một lần nữa đưa đến
niềm hy
vọng sống nhờ sự
sống lại của Chúa Giêsu Kitô từ trong kẻ chết,
được một
gia tài không hư đi, không ô uế, không suy tàn, và dành
riêng trên thiên đàng cho bạn, người được quyền năng của God bảo tồn, nhờ
đức tin dẫn đến
sự cứu rỗi, sẵn sàng để được tiết lộ trong kỳ sau rốt.
[GT: sự tái sinh là kết quả của hiểu biết trọn vẹn về thuộc tính của God,
học được qua đức tin]
18 Những
câu nói này được đặt cùng nhau, cho thấy rõ nhất quan điểm của vị Sứ đồ, để thừa
nhận không có lỗi lầm trong tâm trí của bất kỳ cá nhân nào. Ông nói rằng tất cả
những gì liên quan đến cuộc sống và sự tin kính đã được trao cho họ thông
qua sự hiểu biết về God và Chúa Cứu thế Jesus Christ của chúng ta. Và nếu
câu hỏi được đặt ra, làm thế nào họ có được kiến thức về Chúa? (vì có một sự khác biệt lớn giữa việc
tin vào Chúa và hiểu biết về Ngài): hiểu biết bao hàm ý nghĩa nhiều hơn đức tin. Và
lưu ý rằng tất cả những gì liên quan đến sự sống và sự tin kính, đều được
đưa ra thông qua sự hiểu biết về Chúa); câu trả lời được đưa ra, qua
đức tin họ đã có được kiến thức này; và có sức mạnh bằng đức tin để có được
kiến thức về God, họ có thể với nó, có được tất cả những thứ khác liên
quan đến cuộc sống và sự tin kính.
19 Bằng
những câu nói này của Sứ đồ mà chúng ta học được, đó là nhờ có được một kiến
thức về God, rằng con người có được tất cả những gì liên quan đến sự sống và
sự tin kính; và kiến thức này là kết quả của đức tin. Vì vậy, tất cả những gì liên
quan đến cuộc sống và tin kính là tác động của đức tin.
20 Từ
điều này, chúng ta có thể mở rộng đến bất kỳ hoàn cảnh nào mà yêu cầu đòi hỏi, dù
là ở trần gian hay trên trời, và chúng ta sẽ thấy đó là lời chứng của tất cả những
người được cảm ứng, hay các sứ giả của trời, rằng tất cả những gì liên quan đến sự sống và tin kính là kết quả của đức tin
và không còn điều gì khác: (vì) tất cả sự học hỏi, khôn ngoan và thận trọng đều
mất (vì là phương tiện cứu rỗi), nhưng đức tin thì (sau đó) vẫn còn.
Đây là lý do
mà ngư dân Galilê có thể dạy thế giới — vì họ tìm kiếm bằng đức tin và có được bằng đức tin.
Và đây là lý
do mà Paul đã đếm tất cả mọi thứ, ngoại trừ sự bẩn thỉu và cặn bã — ông phải vượt
qua những gì trước kia ông gọi là lợi ích của mình, thì bây giờ ông gọi là sự mất
mát của mình; vâng, và ông đã đếm tất cả mọi thứ trừ sự mất mát về kiến thức
xuất sắc về Chúa Giê Su Ky Tô. (Philippians 3:7-10). Bởi
vì, để có được đức tin mà ông có thể tận hưởng sự hiểu biết về Chúa Giê-su
Christ, ông đã phải chịu đựng sự mất mát của tất cả mọi thứ:
đây là lý do
mà các vị thánh ngày xưa biết nhiều hơn và hiểu nhiều hơn về thiên đàng và những
điều trên trời hơn tất cả những người khác bên cạnh, bởi vì thông tin này là hậu
quả của đức tin - không thể có được bằng cách nào khác.
Và đây là lý
do, loài người ngay khi họ
mất đức tin, sẽ gặp phải những cuộc xung đột, tranh chấp, bóng tối và
khác biệt; vì sự hiểu biết có xu hướng hướng về sự sống, sẽ biến mất với (mất) đức
tin, nhưng trở lại khi đức tin (trở lại); vì khi đức tin đến, nó mang theo
đoàn người mà nó từng dạy dỗ [để ở] với nó — các sứ đồ, tiên tri, vị rao giảng
phúc âm, mục sư, thày giáo, ân tứ, thông sáng, kiến thức, phép lạ, chữa lành,
tiếng lạ, giải thích tiếng lạ, v.v ... Tất cả những điều này xuất hiện khi đức
tin xuất hiện trên trái đất, và biến mất khi nó biến mất khỏi trái đất.
Vì đây là những
kết quả của đức tin và luôn luôn có, và sẽ luôn luôn tham dự với nó. Vì đức tin
ở đâu, cũng sẽ có hiểu biết về God, với tất cả những điều liên quan đến những điều
mặc khải, khải tượng và giấc mơ, cũng như mọi điều cần thiết
khác để những người sở hữu đức tin có thể được hoàn thiện và có được sự cứu rỗi;
vì Chúa phải thay đổi, nếu không đức tin sẽ thắng thế Ngài.
Và người sở
hữu nó sẽ, qua nó, có được
tất cả hiểu biết và sự thông sáng cần thiết cho đến khi anh ta biết God và
Chúa Jesus Christ, người mà God đã sai đi: (biết) 2 người ấy để biết là sự sống
đời đời: Amen.
No comments:
Post a Comment